KHÔNG ANH TÔI CHẲNG LÀ TÔI
KHÔNG ANH TÔI CHẲNG LÀ TÔI
Trà Hoa Nữ
Không chiều
gió cuốn về đâu
Không mưa
cây chẳng trổ mầu cây xanh
Không trăng
nhện chẳng giăng mành
Không con đường vắng
chẳng thành câu thơ
Không thuyền
bến bãi hoang sơ
Đìu hiu nước chảy bơ vơ xuôi dòng
Không người để đợi để mong
Tôi về gom nhớ mà hong nắng trời
Không anh
tôi chẳng là tôi
Cam đành thân phận mồ côi suốt đời...