LỤC BÁT THÁNG TÁM
Trần Mạnh Tuân
Tháng Bảy qua... tiếp đợi trông,
Hẹn em tháng Tám, nhủ lòng mình thôi!
Đường xa nghìn dặm bước rồi,
Vẫn mong manh... biết ở đời tin ai?
Tháng Tám lòng bỗng nguôi ngoai,
Dịu đi vị đắng đời ngoài vào ta.
Trời xanh trong, nắng hiền hòa,
Mắt môi ai thắm nở hoa dâng đời.
Tháng Tám rớt giọt ngâu rơi,
Cơn mưa rả rích gọi lời sầu dâng.
Mắt em sâu thẳm mấy quầng,
Vai mềm nắng đọng cho lòng vấn vương.
Tháng Tám ơi... lắm yêu thương,
Hứa lời đi tận cuối đường dài lâu.
Trái tim yêu mãi thắm màu,
Kéo gần lại khoảng xa nhau tháng ngày!
8/8/2014