ĐAU
Trần Lan Hương
Đêm trôi sao run rẩy
Gió về sao chơi vơi
Phải chăng đau nhân thế
Những trái tim nửa vời
Biển đợi chờ sâu lắng
Trời mong đến mênh mông
Vậy mà mưa hờ hững
Đau đến tận vô cùng
Tiếc cho cây tùng bách
Tiếc cho cánh đại bàng
Sao không vươn lên mãi
Không thỏa lòng dọc ngang
Thôi thì chiều đã tắt
Thuyền mục cũ bên sông
Cố giữ cho yên bến
Mặc tình đời đục trong