NẾT NGƯỜI
Ái Nhân
Em như là mây trôi
Trong bể dâu thiện ác
Nén bão lòng khao khát
Những đêm mơ vỡ bờ
Em chỉ là em thôi
Những giận hờn vô cớ
Trái ngang còn duyên nợ
Nỗi ghen tuông lẽ thường
Em vẫn là em thôi
Giấc mơ còn mong đẹp
Bể tình đo rộng hẹp
Bằng tấc gang thước người
Em mãi là em thôi
Điều đáng yêu nhất đó
Giữa bộn bề gian khó
Vẫn nguyên trinh nết người!